Có lẽ ít ai biết rằng, phía sau những giai điệu sáo ngọt ngào, sâu lắng vang lên từ lớp học của thầy Bùi Công Thơm – người sáng lập Viện Nghiên cứu Đào tạo Phát triển Âm nhạc Việt Nam – là cả một hành trình dài của sự trăn trở, của những đêm mất ngủ để xây dựng một chương trình học bài bản, xứng đáng với giá trị văn hóa truyền thống mà thầy đang mang trong tim.
“Âm nhạc không thể học theo kiểu thời vụ. Đã học là phải xây từ nền móng vững chắc.”
Ngay từ khi bắt đầu mở lớp dạy sáo trúc, thầy Thơm đã đối mặt với một câu hỏi không dễ: Nên dạy theo nhu cầu thị trường, hay kiên định với con đường học thuật bài bản, chuyên nghiệp? Trong khi phần lớn người học thời điểm đó chỉ quen với phương pháp cảm âm – tức là nghe và bắt chước – thì thầy lại nhìn thấy một con đường dài hơn, bền vững hơn: dạy học từ căn bản đến nâng cao, có hệ thống, có lộ trình rõ ràng. Bởi theo thầy, đã là học thì không thể đốt cháy giai đoạn. Học âm nhạc cũng như xây một ngôi nhà – móng có chắc thì mới có thể nâng tầng.
“Lúc mới làm, mình băn khoăn nhiều lắm vì học viên cũng đưa ra nhiều ý kiến đóng góp trái chiều”.

Và cuối cùng thầy đã chọn dạy kiến thức bài bản, chuyên nghiệp. Dù biết sẽ khó khăn, dù biết số lượng người theo học kiểu bài bản lúc đầu không nhiều. Nhưng thầy tin, chỉ cần đủ tâm huyết, đủ niềm tin – sẽ có người đi cùng. Niềm tin ấy nay đã được chứng minh bằng hàng nghìn học viên đã và đang theo học tại Viện. Có những người chỉ sau hơn một tháng đã hoàn thành nhiều khóa học, không chỉ chơi sáo mà còn có thể hướng dẫn lại cho vợ, cho con, cho học sinh của mình. Có những thầy giáo, cô giáo âm nhạc áp dụng kiến thức học từ thầy để giảng dạy trong trường lớp, lan tỏa giá trị một cách chuyên sâu.
Thành công trong mắt thầy không chỉ là thổi sáo hay. Đó là khi học viên của thầy có thể nhìn vào bản nhạc và chơi được, không bị lệ thuộc vào cảm hứng nhất thời. Đó là khi chuyển sang học một bộ môn mới như sáo mèo, guitar, piano… có thể tiếp cận rất nhanh nhờ nền tảng nhạc lý vững chắc. Và quan trọng hơn hết, đó là sự trưởng thành của một con người theo hướng bền vững, có chiều sâu và có hiểu biết.
Thầy Thơm không dạy để học viên có thể biểu diễn một vài bản nhạc rồi thôi. Thầy dạy để học viên hiểu rằng: âm nhạc là một phần của cuộc sống, là người bạn đồng hành suốt đời.
Thầy không chỉ truyền nghề – thầy truyền lửa. Và lửa ấy không bao giờ tắt, vì luôn được thắp sáng bằng những nụ cười, những ánh mắt lấp lánh hạnh phúc của học viên khi chạm tay đến từng giai điệu.
“Hạnh phúc không phải đích đến – hạnh phúc là hành trình. Hành trình mỗi ngày được chọn cho mình một cảm xúc, một niềm vui do chính mình tạo ra.”
Đó là triết lý sống và cũng là sứ mệnh mà thầy Thơm theo đuổi: dùng âm nhạc để đánh thức cảm xúc, xây dựng nội lực, giúp con người sống đẹp, sống sâu và sống đúng với giá trị truyền thống Việt Nam.
Với tất cả những điều đó, danh xưng “Đại sứ Âm nhạc Truyền thống Việt Nam” dành cho thầy không chỉ là sự công nhận về chuyên môn, mà còn là sự tôn vinh cho một hành trình đầy tâm huyết, đầy trách nhiệm, đầy tình yêu với văn hóa dân tộc.